"Chấm này nối tiếp chấm kia, ngàn vạn chấm thành một đường dài. Phút này nối tiếp phút kia, muôn triệu phút thành một đời sống. Chấm mỗi chấm cho đúng, đường sẽ đẹp. Sống mỗi phút cho tốt, đời sẽ thánh." (Phanxicô Xaviê Nguyễn Văn Thuận)

Gia đình - Hơi thở ban đầu của đức tin


Ngày nay các bậc cha mẹ thường than phiền: phải lo vật lộn với cuộc sống, không có thời gian quan tâm chăm sóc nhiều cho con cái. Cũng vì chạy đua với cơm áo gạo tiền mà gia đình không còn những bữa ăn chung; không còn những lời kinh râm ran mỗi tối; không còn hình ảnh cha mẹ và con cái đi tham dự thánh lễ Misa chung. Chính vì không có thời gian quan tâm nhiều đến con cái mà cha mẹ đang đánh mất vai trò giáo dục của mình trong gia đình.

Công đồng Vatican II trong “Tuyên Ngôn Giáo Dục Kitô Giáo” đã xác định vai trò quan trọng của các bậc làm cha mẹ trong việc giáo dục con cái: “vì là người truyền sự sống cho con cái, nên cha mẹ có bổn phận hết sức quan trọng là giáo dục chúng và vì thế họ được coi là nhà giáo dục đầu tiên và chính yếu của chúng. Vai trò giáo dục này quan trọng đến nỗi nếu thiếu sót thì khó lòng bổ khuyết được” (số 3). Ðức Thánh Cha Gioan Phaolô II trong Tông huấn Familiaris Consortio nhìn nhận rằng: “quyền lợi và nhiệm vụ giáo dục của cha mẹ là điều thiết yếu…, vai trò này là vai trò căn bản và chính yếu so với vai trò của những người khác”.

Sứ mạng giáo dục, cha mẹ lãnh nhận được từ Bí tích hôn phối. Qua Bí tích này họ được thánh hiến để giáo dục con cái: mời gọi họ chia sẻ quyền bính và tình yêu của Thiên Chúa. Nhờ Bí tích hôn phối cha mẹ lãnh nhận trách nhiệm và đặc quyền giáo dục, đặc biệt là giáo dục đức tin cho con cái. Cha mẹ phải giáo dục đức tin cho con cái ngay từ tuổi ấu thơ. Truyền đạt đức tin từ những điều hết sức giản dị trong bầu khí yêu thương gia đình là cách thức sơ đẳng nhất nhưng cũng quan trọng nhất trong việc làm cho con người gặp gỡ Chúa Kitô và trở thành môn đệ của Người. Gia đình là Hội thánh tại gia, là nơi qui tụ hơi thở ban đầu của đức tin nên cha mẹ phải là người đầu tiên dẫn đưa con mình đến với Chúa Kitô.

Có một vị Giám mục lão thành đáng kính chia sẻ kinh nghiệm của ngài nhận được từ nơi gia đình như sau: “Tôi xét mình xem nhân tố nào đã ảnh hưởng sớm nhất và sâu sắc nhất trong hành trình giáo dục mà tôi đã trải qua. Xét đi xét lại, tôi vẫn thấy nhân tố đó là bố mẹ tôi. Các ngài đã dạy tôi những điều đơn sơ. Chính những điều giản dị ấy đã cho tôi những định hướng rõ”. Con cái có thể quên hết những lời cha mẹ dạy dỗ. Nhưng các em không thể nào quên được những gì các em thấy cha mẹ mình làm ngày này qua ngày khác, năm này qua năm nọ. Ðó là tình yêu cha mẹ dành cho con cái. Ðó là các việc lành, các việc bác ái. Lòng thủy chung. Ðời sống cầu nguyện và nhất là việc siêng năng cùng nhau lãnh nhận các Bí tích.

Thật vậy, qua việc cầu nguyện chung với con cái, những giờ kinh tối sớm trong gia đình; giới thiệu Chúa cho các em qua những câu chuyện Kinh thánh ngắn gọn hay những đoạn Lời Chúa cùng đọc với nhau. Ðặc biệt là Tràng hạt Mân Côi được coi là một trong những kinh nguyện tốt và có hiệu quả nhất mà gia đình kitô hữu được mời gọi. Dẫn các em đến với Chúa qua các Bí tích nhất là Bí tích Thánh Thể. Nhắc nhở các em trong việc học giáo lý, tham gia các sinh hoạt trong họ đạo…đó là cách thức cha mẹ chu toàn sứ trách nhiệm của mình và cũng là cách dẫn đưa con cái trong đức tin và trưởng thành hơn trong đời sống đức tin.

Giáo dục con cái, nhất là giáo dục đức tin là bổn phận chính yếu nhất của bậc cha mẹ, nó còn quan trọng hơn cả cơm ăn áo mặc. Những gì các bậc cha mẹ làm hôm nay cho con cái là những hạt giống nằm sâu trong tâm hồn con cái. Một lúc nào đó Chúa sẽ làm cho chúng mọc lên. Gia đình là chiếc nôi, là trường học đầu đời, là trường đào luyện đức tin đầu tiên và thường xuyên cho con cái. Gia đình là môi trường chính để đức tin được lớn lên với những ơn gọi khác nhau. Xin mượn lời của vị Giám mục đáng kính trên để điểm tô cho sứ mạng giáo dục của cha mẹ: “Khi nhìn lại khởi điểm nền giáo dục Công giáo trong đời tôi, tôi nhận ra gia đình Công giáo là một qui tụ nhỏ những hơi thở đầu tiên của đức tin… Gia đình là một qui tụ hơi thở ban đầu của đức tin. Từ qui tụ ban đầu đó, tôi bước sang những qui tụ khác, nhà tu, Giáo xứ, Giáo phận, Hội thánh. Trong đó tôi được phát triển và thanh luyện. Tất cả đều được dòng tình nghĩa và tinh thần trách nhiệm của cha mẹ chảy qua. Tất cả đều có Thiên Chúa là Cha chăm sóc. Tất cả đều có Mẹ Maria và Thánh Cả Giuse phù trợ. Trong tất cả, tôi luôn là người con bé nhỏ”.

Lm. Laurent Nguyễn Thanh Dũng