"Chấm này nối tiếp chấm kia, ngàn vạn chấm thành một đường dài. Phút này nối tiếp phút kia, muôn triệu phút thành một đời sống. Chấm mỗi chấm cho đúng, đường sẽ đẹp. Sống mỗi phút cho tốt, đời sẽ thánh." (Phanxicô Xaviê Nguyễn Văn Thuận)

Những đức tính của lịch sự tâm hồn



1. Sự kính trọng

Sự kính trọng không hẳn là đức hạnh, nhưng người ta vẫn nói “chính nó chứa đầy đức hạnh và chứng tỏ nghĩa vụ đối với mọi người và với chính bản thân mình”.

Tình cảm này, không có ở những kẻ kiêu ngạo và tầm thường, luôn hướng về các bậc trưởng thượng hay những kẻ mà mình ái mộ. Nó được hình thành trên cơ sở lý luận hoặc tấm lòng đối với “tất cả những người đang nắm giữ guồng máy chính quyền, những thầy giáo, các bậc sinh thành và đối với cả phụ nữ, trẻ em, người già và kẻ khốn cùng”. Sự kính trọng thường đi đôi với lòng quí mến nhưng không lẫn lộn với nhau. Người ta có thể kính trọng mà không thương mến một ông quan tòa. Sự kính trọng được thể hiện dưới nhiều dạng thức và tùy từng trường hợp, được gọi là “tôn kính” (kính trọng lẫn lộn với yêu thương, kính trọng pha lẫn với sợ sệt) “tôn thờ” (kính trọng cộng với sự thờ phượng các bậc tiền bối). 

Làm chơi như thiệt, làm thiệt như chơi


“Nầy con là đá, trên viên đá này Ta xây Giáo Hội muôn đời kiên trung”.


Mỗi lần sắp kết thúc giờ chầu phép lành Mình Thánh Chúa, hầu như phần lớn các nhà thờ từ nam chí bắc cùng hát lên một giai điệu quen thuộc của cố Lm. nhạc sĩ Hoài Đức. Đó là lời cầu cho Đức Giáo Hoàng cảm hứng từ lời của Chúa Giêsu ngỏ với Phêrô trong Tin Mừng ngày lễ kính hai thánh tông đồ hôm nay, “Con là đá, trên đá này, Thầy sẽ xây Hội Thánh của Thầy”.

Cuộc triệt thoái bắt đầu


Các nhà ngoại giao ở Mĩ đánh giá thấp những hậu quả của sự rối loạn mà họ đã gây ra. Và thời đại hậu Mĩ quốc đã bắt đầu.

Chỉ cần biết một chút lịch sử thôi ta cũng hiểu được rằng, việc tuyên truyền thế nào rồi cũng có hiệu quả, dù lối tuyên truyền đó được thực hiện một cách hết sức lộ liễu và trâng tráo. Nó hữu hiệu, không phải nhất thiết vì được người nghe coi đó là bạc thật, mà đôi khi chỉ là vì người ta sợ quyền lực của kẻ tung tin.

Điều không thật của nước Mỹ


Màu da của một người không thể thay đổi

Liên Bang Mĩ Châu được coi là cái nôi của nền Dân Chủ tân tiến. Ngày nay xem ra mô mẫu Bình Đẳng và Huynh Đệ này đã thất bại. Vì sao?

Vào một buổi sáng tháng Hai năm 1832 anh thanh niên người Pháp giã từ Liên Bang Châu Mĩ (LBCM, gọi tắt nước Mĩ) sau mười tháng lai vãng. Một quốc gia làm anh ấn tượng đến nỗi, anh đã bỏ ra hai năm sau đó, để viết ra những gì mình đã mục kích về miền đất lạ lùng này. Người thanh niên này lớn lên trong một lâu đài ở Normandie, đã học Triết và Luật, có một đứa con với một nữ gia nhân và làm nghề thẩm phán điều tra tại Versailles.

Thành kính phân ưu


Nhận được tin buồn 
Bà Quả Phụ Nguyễn Văn Hải 
Nhũ danh Maria Trần Thị Tự
là thân mẫu và nhạc mẫu của anh chị Nguyễn Hữu Huấn và Huỳnh Thị Thu Mỹ, thành viên của Cộng Đoàn Thánh Giuse Khang tại Hamburg, đã được Chúa gọi về ngày