"Bải giảng trên núi" - tranh của Nikolai Lomtew
Seewald: Bài giảng trên
núi không nhất thiết phù hợp với những suy nghĩ thông thường. Nó còn phản lại
định nghĩa của ta về hạnh phúc, về giá trị, về quyền lực, về thành công hoặc
công lí. Rõ ràng đức Giê-su có những phạm trù khác. Vào cuối bài giảng Ngài còn
tóm tắt cho người nghe biết cái gì thật sự quan trọng, có thể nói đây là một lề
luật của các lề luật, đây là luật vàng của cuộc sống: “Như vậy, tất cả những gì
các ngươi mong kẻ khác làm cho mình, thì cũng hãy làm cho họ! Lề luật và các
tiên tri là đó”.
Ratzinger: „Luật
vàng“ đã có từ trước thời đức Ki-tô rồi, nhưng nó được diễn tả một cách phủ
định: “Cái gì ngươi không muốn người khác
làm cho mình, thì cũng đừng làm cho kẻ khác”. Đức Giê-su đã chuyển nó lên
thành thể xác định, thể này dĩ nhiên mang yêu sách cao hơn. Ngài nói, những gì ngươi muốn người khác làm cho mình,
thì cũng hãy làm cho họ. Đó có thể nói là một thách đố cho trí tưởng tượng
sáng tạo của tình yêu. Như vậy, luật vàng trở thành Luật Tự do; thư thánh
Gia-cô-bê đã tóm tắt bài giảng trên núi, mà cũng là tóm tắt toàn bộ thông điệp
của đức Giê-su, như thế. Sở dĩ gọi Luật Tự do là vì thông điệp đó
rốt cuộc đã mở ra một không gian lớn vô tận, trong đó lực sáng tạo của sự thiện
có thể triển nở.