"Chấm này nối tiếp chấm kia, ngàn vạn chấm thành một đường dài. Phút này nối tiếp phút kia, muôn triệu phút thành một đời sống. Chấm mỗi chấm cho đúng, đường sẽ đẹp. Sống mỗi phút cho tốt, đời sẽ thánh." (Phanxicô Xaviê Nguyễn Văn Thuận)

Đám mổ bò

"Chuyện có thật mà tưởng như thần thoại, 
mà tưởng như ác mộng bi ai!" 
- Nguyễn Chí Thiện

Đúng cái xóc thứ tám mươi mốt, lão Sướng choàng tỉnh. Nằm trong xe, lão với tay vớ sợi dây thừng, giật mũi cho con bò dừng lại rồi trèo xuống khỏi thùng xe. Lão dắt con bò cùng chiếc xe tới một gốc cây bên kia đường, cột lại tử tế, đoạn bước sang quán mụ cả Nẫm, hỏi mua gói thuốc lào.

Mặt trời đã lên nửa con sào, dân làng đi làm đồng hết, tưởng trong quán không có ai. Té ra có cả mấy người đang ngồi lố nhố trên chiếc phản kê phía trong quán. Lão Sướng hơi giật mình nhận ra những gương mặt quen thuộc, vội cất tiếng: “Chào các ông ạ”. Người ngồi trong cùng, dựa lưng vào tường, quay mặt ra phía ngoài là Tưởng – Bí thư. Hai bên là Dần, Chấn – trưởng, phó công an xã. Chấn còn là cháu họ của lão, gọi lão bằng chú. Một người ngồi quay lưng ra cửa quán, không cần nhìn mặt, lão Sướng cũng nhận ra đó là Lý – chủ tịch. Bốn người không ai để ý đến lão. Hình như họ đang mải chơi bài.

!!! Thư xin trợ giúp để tìm mẹ !!!

Kính gửi Cộng Đoàn Công Giáo VN tại Hamburg,
Cháu là Trần Lê Trung hiện đang sinh sống tại Bulgaria. Cháu và mẹ là 


Lê Minh Phương
Ngày sinh: 20-02-1965 tại Hà Nội
Chiều cao: 165cm 

Đặc điểm: người gầy, nước da hơi ngăm, có 2 răng khểnh và 2 má núm đồng tiền 

đã đến CHLB Đức tháng 7 năm 1991 và được nhập trại tị nạn Zirndorf, Nuernberg. Khoảng tầm tháng 9 cùng năm 1991 ba cháu đã qua Đức và đón cháu về Việt Nam cùng gia đình, nhưng mẹ cháu đã quyết định ở lại CHLB Đức để sinh sống và làm việc tại Nuernberg.

Điều đáng buồn là chừng nửa năm sau, khoảng giữa năm 1992, đột nhiên mẹ của cháu đã không còn gửi thư và liên lạc với gia đình nữa. Thời gian cứ trôi qua và mẹ cháu chính thức bị coi là mất tích.