Hòa Thượng Thích Không Tánh bên đống đổ nát của Chùa Liên
Trì. courtesy of citizen photo
Sau khi Luật Tín ngưỡng Tôn giáo (TNTG) được chính thức
thông qua sau kỳ họp thứ hai, khóa XIV, đại diện các tôn giáo lớn ở Việt Nam đã
từng lên tiếng phản đối 1 số điều khoản mang tính kiểm soát quyền tự do tôn
giáo và chỉ chú trọng quản lý Nhà nước. Tuy nhiên, bộ luật này vẫn có hiệu lực
thi hành vào ngày 1 tháng Giêng 2018.
Khi Luật Tín ngưỡng Tôn giáo được Quốc hội thông qua vào
tháng 12/2016, Linh mục Phan Văn Lợi, thành viên Hội đồng Liên Tôn từng có
thông cáo bác bỏ và lý do ông phản đối là “ở các nước văn minh người ta không
bao giờ ra luật tôn giáo cả”. Lý do thứ hai ông nêu ra là: “Các luật lệ trong
chế độ cộng sản này không để phục vụ nhân quyền mà chỉ để phục vụ cho sự cai
trị của đảng cộng sản mà thôi.”
Đây cũng là những điểm bất cập mà Linh mục Nguyễn Thanh
Tịnh, thuộc Giáo phận Vinh nhắc đến. Ông nói rằng nếu nhìn thoạt nhìn qua, có
thể cho là 1 sự tiến bộ, nhưng nếu đọc kỹ lại thì lại chính là những rào cản
cho tôn giáo và ông khẳng định “những điều đó không có khả năng thực hiện trên
thực tế”.
Ông gọi đó là “những ràng buộc rất tinh tế”.
“Có 1 số điểm cũng tích cực như công nhận pháp nhân kinh
doanh của các giáo xứ, hoặc các tổ chức tôn giáo có thể tham gia giáo dục, y
tế. Nhưng trong Luật Giáo dục thì không công nhận để cho tổ chức tôn giáo mở
các trường tư thục của tôn giáo. Cho nên chính Luật Giáo dục lại hạn chế lại
Luật Tôn giáo.
Hoặc là trên lĩnh vực đất đai chẳng hạn, họ nói rằng các tổ
chức tôn giáo có quyền sử dụng, mua bán, chuyển nhượng, thừa kế…Nhưng luật đất
đai không công nhận không cho tổ chức tôn giáo thừa kế hoặc tặng, mua bán, chỉ
có con đường là nhà nước cấp thôi.”
Do đó ông nói rằng khi đọc lên những điều khoản về đất đai,
giáo dục của Luật TNTG thì có vẻ như mình được quyền đó nhưng thực chất là đã
bị hạn chế trong từng bộ luật cụ thể.
Nhận xét của Mục sư Nguyễn Mạnh Hùng, cũng là một thành viên
của Hội đồng Liên tôn Việt Nam cho biết, “nếu xem kỹ Luật TNTG sẽ thấy thật sự
không có tự do như những điều luật đã ghi trong đó và thể hiện một sự đi lùi so
với trước kia”.
“Nếu đọc sơ qua mình sẽ thấy có vẻ như người ta mở ra nhiều,
cho tự do nhiều hơn các văn bản trước kia, nhưng thật sự họ thòng thêm 1 câu
phía sau là ‘theo qui định của pháp luật’, rồi lại thêm những văn bản hướng
dẫn. Thành ra tự do nhưng phải theo qui định của người ta, tức là những văn bản
dưới luật là những văn bản thực hiện. Thật sự mà nói là nó không tự do như
trước kia và nó còn đi lùi lại.”
Linh mục Nguyễn Thanh Tịnh cũng có nhận định như thế khi ông
nói rằng “đó là bước thụt lùi so với pháp lệnh 2003.”
Chia sẻ về lộ trình xây dựng bộ luật này, Linh mục Nguyễn
Thanh Tịnh cho biết là dựa trên pháp lệnh về tự do tín ngưỡng tôn giáo trước
đó, sau một thời gian thì phát triển thành luật. Tuy nhiên, trong thời gian áp
dụng pháp lệnh đó vốn đã có nhiều bất cập. Cho nên khi xây dựng thành luật, họ
có gửi các văn bản đến các tổ chức tôn giáo để lấy ý kiến. Ông cho biết riêng
giáo phận Vinh có 3 bản góp ý cụ thể và khá dài, dựa trên Tuyên ngôn nhân quyền
và Công ước quốc tế.
“Dự thảo sau đó có sửa lại theo hướng của mình khá nhiều.
Đức Cha và những người làm bản góp ý đó cảm thấy hài lòng, mặc dù không phải
hài lòng tất cả nhưng thấy có chuyển biến theo góp ý của mình. Nhưng sau rồi đùng 1 cái khi ban hành luật thì họ lại bỏ ra.
Những điều mình đã góp ý và đưa vào dự thảo đó lại chuyển trở lại."
Đi ngược với tự do tôn giáo thế giới
Ban Tôn Giáo Chính phủ hôm 19/1 đưa ra bản báo cáo khẳng
định thông qua Luật TNTG là cần thiết và phù hợp với công ước quốc tế. Trong đó
cũng nêu rõ “tự do TNTG là một trong những quyền nhân thân cơ bản của con
người.”
Tuy nhiên, Mục sư Nguyễn Mạnh Hùng cho biết Hội đồng giám
mục bên Công giáo từng góp ý về Bộ Luật TNTG, nói rằng hầu hết những điều trong
đó là đi ngược lại với tự do tôn giáo.
“Nội dung trong đó là đi ngược lại với tự do tôn giáo và
đồng thời có những điểm gây khó khăn hơn, đặc biệt là sự kiểm soát của nhà
nước, can thiệp rất sâu vào công việc nội bộ của tôn giáo như phong chức phẩm,
rồi các việc giảng đạo, đào tạo tu sĩ. Nói chung vấn đề nội bộ tôn giáo đều
phải có thông qua của Ban Tôn giáo chính phủ.”
Linh mục Nguyễn Thanh Tịnh nói rằng Tự do tín ngưỡng – tôn
giáo vốn đã là một văn minh chung của nhân loại, lẽ ra cần phải được xác nhận
ngay từ đầu trong pháp lệnh tôn giáo. Chính vì vậy khi Luật TNTG đề cập đến tự
do tín ngưỡng-tôn giáo, ông cho rằng đó là 1 qui định trong các điều khoản
chung. Câu hỏi quan trọng ông đặt ra là từng vấn đề cụ thể sẽ được giải quyết
như thế nào, và việc áp dụng có thể hiện được quyền tự do tôn giáo và nhân thân
của mỗi người hay không?
Ông xem đây là vấn đề bất cập của Luật TNTG.
“Chiều hướng là họ không muốn phát triển tự do tôn giáo theo
chiều hướng chung của nhân loại mà phải nằm trong sự khống chế để theo hướng
của Đảng Cộng sản Việt Nam mong muốn.”
Nói về sự can thiệp của Ban Tôn giáo chính phủ vào những
quyết định nội bộ của tôn giáo, sự việc ở Đan Viện Thiên An là một ví dụ điển
hình. Hôm 31 tháng 12 năm 2017 các Đan sĩ đan viện Thiên An đã gửi thư phản đối
đến UBND Thừa Thiên Huế về việc Phó Chủ tịch UBND tỉnh Thừa thiên Huế, ông Phan
Ngọc Thọ đã có những sai phạm khi ký đề nghị Tổ chức Tôn giáo quốc tế không
tiếp tục bổ nhiệm Linh mục Nguyễn Huyền Đức làm Bề trên Đan viện Thiên An
(ĐVTA) và thuyên chuyển ông ra ngoài địa bàn tỉnh.
Luật Tín ngưỡng, tôn giáo Việt Nam có hiệu lực ngày
1/1/2018. Mười ngày sau, tổ chức Open Doors, một tổ chức quốc tế bảo vệ Thiên
Chúa giáo, vào ngày 10/1 đã công bố danh sách 50 quốc gia có tình trạng đàn áp
tín đồ Kito giáo tồi tệ nhất trên thế giới trong năm qua, trong đó Việt Nam xếp
thứ 18. Bà Kristina Arriaga, Phó Chủ tịch Ủy hội của Hoa Kỳ về Tự do Tôn giáo
Quốc tế (USCIRF) nói với RFA rằng “Ở Việt Nam, bạn phải theo sự sắp xếp và
chỉ đạo của Nhà nước mà không được phép làm bất cứ chuyện gì ngoài tầm kiểm
soát của Chính phủ.”
Đài Á Châu Tự Do RFA