"Chấm này nối tiếp chấm kia, ngàn vạn chấm thành một đường dài. Phút này nối tiếp phút kia, muôn triệu phút thành một đời sống. Chấm mỗi chấm cho đúng, đường sẽ đẹp. Sống mỗi phút cho tốt, đời sẽ thánh." (Phanxicô Xaviê Nguyễn Văn Thuận)

Đêm Cứu Chuộc


Đêm xưa trên núi cây dầu
Giêsu lặng tím nỗi sầu cô đơn
Mồ hôi chan máu van lơn
Anh em mê ngủ chập chờn biết chi

Đêm khuya tảng đá Chúa qùy
Hồn đau thổn thức đền vì tội ai?
Ôi! tình nhận loại nhạt phai
Vô tâm chẳng thức nổi vài trống canh

Đắng lòng cô độc đêm thanh
Nụ hôn ập đến tựa nanh sói già
Một bầy toàn những lâu la
Bủa vây bốn phía hiện ra khắp cùng

Từ trong ánh lửa bập bùng
Từng khuôn mặt dữ hãi hùng hiện ra
Điệu Ngài ra trước quan tòa
Cũng cùng khuôn mặt hôm qua rước mừng

Tay cầm cánh lá tưng bừng
Hoan hô ủng hộ không ngừng hát ca
Hôm nay trở mặt lạ xa
Vào hùa hô lớn để mà, đóng đinh!

Lòng người tráo trở mà kinh
Nhưng mà Chúa vẫn lặng thinh hiến mình
Mặc cho nhân loại bạc tình
Giết đi giết cả Bình Minh cuộc đời

Hy sinh Chiên Chúa tả tơi
Hằn lên thân xác tội đời nhân gian
Giang tay chẳng tiếng thở than
Tiếng đinh đóng xuống bạo tàn hả hê

Nhạo cười phỉ nhổ thỏa thuê
Khi giây phút cuối gần kề đến nơi
Ngài xin tha tội cho đời
Phó dâng hồn xác rồi Người trút hơi

Đùng đùng đất đá tả tơi
Trời sầu đất thảm xé đôi bức màn
Dấu kia có tỉnh dương gian?
Hay con người cứ bạo tàn giết nhau.

Sự đời suy gẫm mà đau
Chúa con chuôc tội thảm sầu vì ta
Lòng người sao qúa gian tà
Hai ngàn năm lẻ ngỡ là hôm nay
 
Trầm hương Thơ 29.03.2013