Mỗi ngày chúng ta chỉ có 24 giờ để sống, mỗi ngày trôi qua
cuộc đời chúng ta ngắn đi 24 giờ đồng hồ. Cho dù có sợ chết chúng ta cũng không
qua khỏi cái quy luật tự nhiên của Tạo Hóa (Sinh Lão Bệnh Tử) …Vậy chúng ta
phải làm gì với những thì giờ còn lại trên thế gian này?
Những ý nguyện cuối cùng của ngài Alexander Đại Đế khi sắp
chết. Ngài Alexander Đại Đế cho triệu tập các quan trong triều đình đến để
truyền đạt ba ý nguyện cuối cùng của mình. Ngài phán rằng:
1 – Quan tài của ngài phải được khiêng đi bởi chính các vị
ngự y (bác sĩ) giỏi nhất của thời đó.
2 – Tất cả các báu vật của ngài (vàng, bạc, châu báu, …)
phải được rải dọc theo con đường dẫn đến ngôi mộ của ngài, và …
3 – Đôi bàn tay của ngài phải được để lắc lư, đong đưa trên
không, thò ra khỏi quan tài để cho mọi người đều thấy.
Một vị cận thần của ngài, rất đổi ngạc nhiên về những điều
yêu cầu kỳ lạ này, và đã hỏi ngài Alexander lý do tại sao ngài lại muốn như
thế.
Ngài Alexander đã giải thích như sau:
1 – Ta muốn chính các vị ngự y (bác sĩ) giỏi nhất phải
khiêng quan tài của ta để cho mọi người thấy rằng một khi phải đối mặt với cái
chết, thì chính họ, là những người tài giỏi nhất, cũng không có tài nào để cứu
chữa.
2 – Ta muốn châu báu của ta được vung vãi trên mặt đất để
cho mọi người thấy rằng của cải, tài sản mà ta gom góp được ở trên thế gian này,
sẽ mãi mãi ở lại trên thế gian này, một khi ta nhắm mắt xuôi tay từ giã cõi đời.
3 – Ta muốn bàn tay của ta đong đưa trên không, để cho mọi
người thấy rằng chúng ta đến với thế giới này với hai bàn tay trắng và khi rời
khỏi thế giới này chúng ta cũng chỉ có hai bàn tay trắng.
Đến cuối cuộc đời, chúng ta sẽ nghiệm ra rằng, kho tàng quý
giá nhất trên cuộc đời này là TÌNH YÊU THƯƠNG.