Bà tức giận và nghĩ: "Tên này hỗn thật; sao lại dám ăn bát canh của mình!" Nhưng rồi bà lại thầm nhủ: "Chắc tại nó quá nghèo mà lại quá đói. Thôi, có lẽ mình cũng không cần nói gì hết. Hãy bỏ qua. Nhưng cũng không thể để một mình nó ăn hết bát canh!"
Thế là bà làm như không có chuyện gì xảy ra, ngồi xuống cùng bàn với anh ta, cầm cái muỗng và múc canh ăn. Hai người cùng ăn bát canh và nhìn nhau lặng lẽ.
Người thanh niên da đen đứng dậy, đến quầy và bưng đến một dĩa bánh mì đặt xuống trước mặt bà lão. Trên đĩa bánh mì cắm hai cây nĩa. Hai người tiếp tục ăn. Khi ăn xong hai người đứng dậy và từ giã nhau.
Thế là bà làm như không có chuyện gì xảy ra, ngồi xuống cùng bàn với anh ta, cầm cái muỗng và múc canh ăn. Hai người cùng ăn bát canh và nhìn nhau lặng lẽ.
Người thanh niên da đen đứng dậy, đến quầy và bưng đến một dĩa bánh mì đặt xuống trước mặt bà lão. Trên đĩa bánh mì cắm hai cây nĩa. Hai người tiếp tục ăn. Khi ăn xong hai người đứng dậy và từ giã nhau.
- "Hẹn gặp lại!" bà lão nói rất tình cảm .
- "Hẹn gặp lại!" người thanh niên da đen trả lời rất nhiệt tình.
Anh ta cảm thấy rất vui và thanh thản vì nghĩ rằng, hôm nay mình đã làm được một điều tốt, đó là đã giúp đỡ một bà lão nghèo.
Sau khi người thanh niên đi khỏi, bà lão phát hiện bàn bên cạnh còn để một bát canh chưa ai ăn. Và đó mới là bát canh của bà!
Cuộc sống luôn rất đa dạng và phức tạp. Sự hiểu lầm, thậm chí oán hận giữa người với người thường xuyên xảy ra. Chỉ cần tâm ta lương thiện, lòng ta tử tế, biết tha thứ, nhường nhịn nhau, thì những hiểu lầm, oán hận có thể biến thành những câu chuyên cảm động đáng nhớ.
Có những hiểu lầm ngộ nhận xảy ra vì ai cũng cho mình đúng. Bài học "người mù sờ voi" vẫn luôn có giá trị. Đơn giản vì không ai hoàn hảo và biết hết mọi sự trên đời. Hãy kiên nhẫn ngồi lại với nhau trong sự tôn trọng và tinh thần học hỏi.