"Chấm này nối tiếp chấm kia, ngàn vạn chấm thành một đường dài. Phút này nối tiếp phút kia, muôn triệu phút thành một đời sống. Chấm mỗi chấm cho đúng, đường sẽ đẹp. Sống mỗi phút cho tốt, đời sẽ thánh." (Phanxicô Xaviê Nguyễn Văn Thuận)

Thư cám ơn của bà Christel Neudeck


Các bạn Việt Nam thân mến!
Tôi chân thành cám ơn các bạn về những lời cầu nguyện, những lời chia buồn mẫn cảm cũng như những sự trân trọng mà các bạn đã dành cho Rupert Neudeck. Tuy nhiên món quà lớn nhất mà các bạn đã dành cho ông trước khi ông qua đời, đó là các bạn, dù vẫn luôn giữ văn hóa Việt Nam của các bạn, đã trở thành một sự phong phú tuyệt vời cho xã hội Đức này. Điều đó có lẽ/hy vọng rằng sẽ giúp ta can đảm, không lo sợ, nhưng với sự tin tưởng để đối diện với những trách nhiệm đến với chúng ta do sự có mặt của những người tị nạn mới.

Xin các bạn thông cảm vì chúng tôi đã mai táng Rupert chỉ trong vòng gia đình cùng với một số rất ít bạn bè thân cận. Những đứa con và những đứa cháu nội ngoại của chúng tôi đã mất đi một người cha, một người ông. Chúng cần có cơ hội để tiễn biệt ông trong phạm vi nhỏ và riêng tư. Đứa cháu ngoại 3 tuổi Lotto của chúng tôi muốn hóa phép để ông ngoại nó trở lại, nhưng nó đã không tìm thấy chiếc đũa thần.

Như vậy chúng ta phải tìm cách thực hiện điều mà Đức Hồng Y Woelki đã yêu cầu: phải đảm nhận (những việc mà ông Neudeck đang làm*). Ông Navid Kermani đã phát biểu rằng, chúng ta bây giờ cần phải tìm cách làm nhiều hơn nữa. Tôi tin rằng, Rupert sẽ đồng hành và trợ lực chúng ta từ nơi ông hiện giờ đang cư ngụ.

Đoạn Thánh Vịnh 23 trong Kinh Thánh mà chúng tôi đã cầu nguyện bên giường lâm chung của Rupert, chắc chắn sẽ đem lại sự an ủi không chỉ riêng cho các tín hữu Kitô giáo, nên tôi muốn lập lại nó ở đây:

"Chúa là mục tử chăn dắt tôi,
tôi chẳng thiếu thốn gì.
Trong đồng cỏ xanh tươi, Người cho tôi nằm nghỉ.
Người đưa tôi tới dòng nước trong lành
và bổ sức cho tôi.
Người dẫn tôi trên đường ngay nẻo chính
vì danh dự của Người.

Lạy Chúa, dầu qua lũng âm u
con sợ gì nguy khốn, vì có Chúa ở cùng.
Côn trượng Ngài bảo vệ, con vững dạ an tâm.

Chúa dọn sẵn cho con bữa tiệc ngay trước mặt quân thù.
Đầu con, Chúa xức đượm dầu thơm,
ly rượu con đầy tràn chan chứa.

Lòng nhân hậu và tình thương Chúa
ấp ủ tôi suốt cả cuộc đời,
và tôi được ở đền Người
những ngày tháng, những năm dài triền miên."


Christel Neudeck
(16.06.2016)
Chuyển ngữ: JB Lê Văn Hồng
* phụ chú của người dịch

Di ảnh của ông Neudeck. Hai vòng hoa phân ưu của CĐ Người Việt Tị Nạn Cộng Sản tại Đức

Tang gia và khách tham dự tang lễ trong thánh đường St. Aposteln tại Köln

Đức Hồng Y Woelki, TGM giáo phận Köln

Các linh mục Việt Nam đồng tế trong Tang Lễ

Các linh mục và các tăng sĩ Phật Giáo cùng tham dự Tang Lễ

Đại điện CĐCG Hamburg chia buồn với bà Christel Neudeck


............. (Nguyên văn) ..............

Liebe vietnamesischen Freundinnen und Freunde!

SEHR herzlich möchte ich mich bei Ihnen allen bedanken für Ihr Gebet, für Ihre einfühlsamen Reden, für die Ehre, die Sie Rupert gegeben haben. Das größte Geschenk haben Sie ihm lange vor seinem Tod gemacht. Sie haben Ihre vietnamesische Kultur bewahrt und sind doch eine so wunderbare Bereicherung für die deutsche Gesellschaft geworden. Vielleicht/hoffentlich macht dies den Menschen Mut, nicht mit Angst sondern mit Zuversicht auf die Aufgaben zu schauen, die durch neue Flüchtlinge auf uns zukommen.

Ich möchte Sie um Verständnis dafür bitten, dass wir Rupert im Familien- und ganz kleinen Freundeskreis beerdigt haben. Unsere Kinder und Enkelkinder haben ihren Papa und ihren Opa verloren. Sie mussten die Möglichkeit haben, sich von ihm in einem kleinen ganz privaten Kreis zu verabschieden. Unsere drei-jährige Lotte will Rupert zurück zaubern, aber sie findet ihren Zauberstab nicht…

So müssen wir versuchen das zu tun, wozu Kardinal Wölki uns aufgefordert hat: Zu übernehmen. Navid Kermani hat gesagt, wir müssten versuchen nun alle etwas mehr zu tun. Ich bin sicher, Rupert begleitet und hilft uns von dem Ort aus, wo er jetzt ist.

Da ich überzeugt bin, dass nicht nur für Christen der Psalm 23 aus der Bibel tröstlich ist, den wir an Ruperts Sterbebett beteten, möchte ich ihn zitieren:

Der Herr ist mein Hirte,
nichts wird mir fehlen.
Er lässt mich lagern auf grünen Auen
und führt mich zum Ruheplatz am Wasser.
Er stillt mein Verlangen;
er leitet mich auf rechten Pfaden,
treu seinem Namen.

Muss ich auch wandern in finsterer Schlucht,
ich fürchte kein Unheil;
denn du bist bei mir,
dein Stock und dein Stab geben mir Zuversicht.
Du deckst mir den Tisch
vor den Augen meiner Feinde.
Du salbst mein Haupt mit Öl,
du füllst mir reichlich den Becher.

Lauter Güte und Huld werden mir folgen mein Leben lang
und im Haus des Herrn darf ich wohnen für lange Zeit.


Ihre Christel Neudeck
(16.06.2016)