"Chấm này nối tiếp chấm kia, ngàn vạn chấm thành một đường dài. Phút này nối tiếp phút kia, muôn triệu phút thành một đời sống. Chấm mỗi chấm cho đúng, đường sẽ đẹp. Sống mỗi phút cho tốt, đời sẽ thánh." (Phanxicô Xaviê Nguyễn Văn Thuận)

Giấc mơ về đất nước


Tôi có một giấc mơ về đất nước,
Cảnh thanh bình và đẹp tựa trong tranh,
Mây bay bổng lờ lững giữa non xanh,
Sóng vỗ về mơn man bờ cát trắng.

Một đàn cò sải cánh bay trong nắng, 
Bầy nai kia uống nước suối tinh trong,
Hoa rộ nở, đất tỏa ngát hương nồng, 
Bướm bay lượn, rừng êm hòa tiếng nhạc.

Đã qua khỏi những tháng năm lầm lạc, 
Xua hận thù, lũ hung ác gian manh,
Không còn cảnh giành giật với đua tranh, 
Đời vui sống yêu thương và chia sẻ.

Người với người cùng chung niềm vui vẻ,
Chia hoạn nạn nâng đỡ kẻ thương đau,
Người cô đơn chẳng biết đến u sầu, 
Áo quả phụ cũng thôi mầu tang tóc.

Chẳng còn nữa phường phi nhân ác độc,
Đám quan tham lừa lọc lũ tay sai,
Bọn mỵ dân đểu cáng kẻ độc tài,
Bị tiêu vong, sáng lập nền dân chủ.

Mọi người sống trong an bình no đủ,
Mọi trẻ em được chăm sóc học hành,
Học làm người tử tế biết chân thành,
Rèn nhân cách thật thà không giả dối.

Cũng chẳng còn thói làm ăn bê bối,
Cầu lợi nhuận mặc phá hủy môi sinh,
Lợi cho người biết từ bỏ ích mình,
Biết tự trọng sống công bình lương thiện.

Tôi mơ thấy con người biết tằn tiện,
Thôi lãng phí, dành dụm giúp đỡ nhau,
Cho quê nghèo vơi đói rét khổ đau,
Xua buồn sầu cho nụ cười tươi nở.

Tôi mơ thấy mọi người được hít thở,
Giữa bầu trời bình đẳng với tự do,
Hưởng hòa bình công lý mãi ấm no,
Hết hãi sợ, người hiền được tôn trọng.

Tôi mơ thấy dạt dào niềm hy vọng,
Đất nước mình hùng mạnh khắp năm châu,
Ra thế giới không còn phải cúi đầu,
Sống văn minh biết tự cường tự lực.

Tôi mơ thấy không còn cảnh áp bức, 
Chấp pháp luật chụp tội lũ dân đen,
Thói trù dập với thủ đoạn đê hèn,
Quân xu nịnh giơ mặt mày trơ tráo.

Tôi mơ thấy một ngày rộn tiếng pháo,
Giữa bầu trời dậy sáng chữ Việt Nam,
Đất nước đi lên thoát cảnh bạo tàn,
Cháu con Lạc Hồng làm rạng rỡ Cha Ông.

Đường Thẳng 
23/06/2016