Theo văn hóa Á Đông, người phụ nữ được coi người "nội trợ", còn người đàn ông thì lo việc ngoài xã hội. Trong nhà, nếu có người phụ nữ chăm lo, thì gia đình được ấm cúng, trật tự ngăn nắp và bình an. Vì thế, trong tiếng Hán chữ bình an được viết từ hai chữ: gia và nữ. Gia là nhà, gia đình; nữ là phụ nữ. Nhà có người phụ nữ là có bình an (nhưng phải là một bà, một vợ, chứ hai ba bà, sẽ có chuyện!). Gia đình nào có người phụ nữ chăm lo, gia đình đó có sự ngăn nắp, ấm cúng, sạch sẽ..., gia đình đó có bình an. Dĩ nhiên, người phụ nữ đó phải là người công dung ngôn hạnh, đảm đang, chịu khó, chung thủy và biết thương chồng thương con.
Tuy nhiên, ngày hôm nay, cuộc sống đã thay đổi, quan niệm về người phụ nữ cũng thay đổi. Ở những nước phát triển như ở Mỹ, vị trí người phụ nữ và đàn ông trong gia đình nhiều lúc thay đổi ngược lại, đàn ông trở thành nội trợ, phụ nữ người lo làm việc ngoài xã hội. Trong một số trường hợp, cánh phụ nữ dễ thành công và dễ tìm việc làm hơn cánh đàn ông, nhờ sự mềm dẽo, dễ hội nhập và nhanh nhẹnh, cùng một lúc làm được nhiều việc.
Dầu có những thay đổi, nhưng không vì thế mà vai trò của người phụ nữ trong gia đình không được coi trọng. Sự hiện diện của họ là yếu tố giúp cho gia đình được bình an hạnh phúc.
Eva, người phụ nữ làm mất bình an
Trong lịch sử nhân loại, có những người phụ nữ đã làm cho gia đình nhân loại được bình an. Nhưng cũng không thiếu những phụ nữ đã làm cho nhân loại mất bình an.
Khởi đầu lịch sử nhân loại, Kinh Thánh cho chúng ta biết Eva là "mẹ của chúng sinh", đã bị ma quỷ cảm dỗ và bất tuân lệnh Thiên Chúa, bà đã ăn trái cấm và đưa cho Adong cũng ăn (x. St 3,1-7). Hậu quả của sự bất tuân dẫn loài ngườ tới sự chết: "Cũng như do một người mà tội lỗi đã nhập vào thế gian, và do tội lỗi mà có sự chết, và thế là sự chết đã truyền tới mọi người." (Rm 5,12). Vì Eva là người phụ nữ đầu tiên đã phạm tội, nên cả gia đình nhân loại không có bình an và phải chết.
Maria, Nữ Vương ban sự bình an
Tuy nhiên, may mắn thay cho nhân loại, khởi đầu Giao Ước mới, Thiên Chúa đã cho xuất hiện một người phụ nữ khác, người phụ nữ đó đã mang lại sự bình an cho nhân loại, đó chính là Đức Maria.
Khác với Eva, Đức Maria "được chúc phúc giữa những người phụ nữ và Con lòng bà cũng được chúc phúc" (Lc 1,40). Bởi vì, Mẹ hoàn toàn vâng phục Thiên Chúa, Mẹ hoàn toàn tin vào Lời Chúa hứa. Mẹ là người nữ nhân đức vẹn toàn, công danh ngôn hạnh, mười phân vẹn mười. Mẹ đã cưu mang và sinh hạ cho nhân loại Đấng Cứu Thế, Chúa Giêsu Kitô, là Đấng Tối Cao, "Đấng dùng roi sắt mà cai trị muôn dân" (Kh 12,1-6). Nhờ Người Con đó, nhân loại khỏi chết và được cứu độ.
Sau khi đã hoàn tất hành trình dương thế, Mẹ được Thiên Chúa ân thưởng đại phúc là được lên trời cả hồn lẫn xác. Đó là phần thưởng cho một người phụ nữ đã tin và sống theo ý Chúa. Đó cũng là hoa quả bởi phúc lòng Mẹ đã cưu mang và cho bú mớm. Mẹ xứng đáng với phần thưởng đó vì Mẹ đã dâng hiến trọn vẹn cho Chúa. Đây cũng sẽ là phần thưởng của ngày cánh chung cho những ai noi gương và sống như Mẹ.
Như thế, nếu Eva là người phụ nữ đã làm cho gia đình nhân loại mất bình an, thì Đức Maria đã làm cho gia đình nhân loại có bình an. Bên Tòa Chúa, Mẹ là người cầu bầu cho chúng ta.
Dù lên trời, nhưng Mẹ luôn luôn gần gũi và đồng hành với chúng ta, những người con cái Mẹ trong đại gia đình Giáo Hội. Bên Tòa Chúa, Mẹ cầu bầu cho chúng ta được sự bình an. Nếu gia đình nào có Mẹ ở trong nhà thì gia đình đó có bình an. Vì Mẹ chính là "Nữ Vương Ban Sự bằng yên".
Những dấu chứng của tình Mẹ
Lịch sử chứng minh rằng: trong hai mươi thế kỷ qua, Mẹ luôn luôn đồng hành với con cái Mẹ còn ở biển đời dương thế. Mẹ đã nhiều lần hiện ra ở Lộ Đức, ở Fatima, ở Guadalupe, ở Lavang... để an ủi, ban ơn và chở che con cái Mẹ trong những lúc lầm than khốn khổ. Mỗi lần hiện ra, Mẹ đều gửi tới loài người sứ điệp yêu thương và bình an của Mẹ.
Mẹ cũng đã đồng hành với Giáo Phận Vinh gần 400 năm qua khi hạt giống Tin Mừng được gieo tại miền đất này, nên ngày 15.08.1892, Ðức cha Louis Pineau Trị dâng hiến giáo phận cho Ðức Mẹ và chọn lễ này làm quan thầy của Giáo Phận Vinh. Năm 1976 chiến tranh, nhà thờ Chính Tòa Xã Đoài bị dội bom, tượng Mẹ từ trên tháp rơi xuống mà vẫn đứng vững không hề gì. Mẹ vẫn chở che giáo phận trong những lúc tối tăm như thế.
Có những người kể lại khi họ vượt biên qua Mỹ, giữa biển cả lênh đênh thập tử nhất sinh, chỉ còn lại chuỗi tràng hạt và tượng Đức Mẹ, cứ lần hạt và ôm gì lấy Mẹ. Nhờ sự bầu cử của Mẹ mà gia đình được sống và tới bến bờ đất nước Tự Do.
Mừng lễ Mẹ Lên Trời là ngày vinh thắng của Mẹ, chúng ta vui mừng chia sẻ phần vinh quang và hồng ân này. Dù nam hay nữ, tất cả chúng ta được mời gọi noi gương Mẹ để sống cuộc đời kitô hữu như Mẹ đã sống: là tin tưởng, phó phác, hiến dâng và phục vụ Chúa và Giáo Hội. Đó là con người đưa chúng ta về Trời cùng với Mẹ. Chúng ta hãy chạy đến với Mẹ để xin Mẹ cầu bầu cùng Chúa cho chúng ta luôn được bình an trong mọi nghịch cảnh cuộc sống. Khi đi đường, khi lên xe, lên máy bay, hay bắt đầu làm bất cứ việc gì, chúng ta hãy đọc:
Lạy Mẹ Maria là Nữ Vương Ban Sự Bình An, xin Mẹ cầu bầu cho chúng con khi này và trong giờ lâm tử - Amen.
Lm Phêrô Nguyễn Văn Hương
Nguồn: VietCatholic