"Chấm này nối tiếp chấm kia, ngàn vạn chấm thành một đường dài. Phút này nối tiếp phút kia, muôn triệu phút thành một đời sống. Chấm mỗi chấm cho đúng, đường sẽ đẹp. Sống mỗi phút cho tốt, đời sẽ thánh." (Phanxicô Xaviê Nguyễn Văn Thuận)

Chuyện tòa giải tội



Chỉ là nhầm lẫn

Một cô gái trẻ bước vào phòng giải tội. Cô quỳ xuống, nghiêng sát vào tấm lưới và nói:

- Xin cha hãy tha cho con tội tự đắc, vì hằng ngày con soi gương và tự nhủ rằng mình là một người thật xinh đẹp.

Vị linh mục nghiêng mình về phía tấm lưới để quan sát kỹ cô gái, rồi chậm rãi nói:

- Cha cho con biết một tin vui: Điều con mới xưng không phải là một hành vi phạm tội, mà thực ra chỉ là một sự … nhầm lẫn.

............................................
Ăn cắp dây thừng

Một thanh niên quỳ trong phòng giải tội và thưa thành khẩn:

- Thưa cha, con đã phạm tội ăn cắp.

Vị linh mục nhỏ nhẹ hỏi lại:

- Thế con đã ăn cắp cái gì?

- Con đã ăn cắp một sợi dây thừng, dài dộ thước rưỡi.

- Sợi dây đó có đáng giá không?

- Thưa cha, nó cũ kỹ và bẩn lắm!

Vị linh mục suy nghĩ giây lát rồi nói:

- Nếu chỉ là một sợ dây ngắn mà lại cũ kỹ như thế thì chắc cũng chẳng đáng để gọi là tội.

- Vâng, con cũng nghĩ như thế. Nhưng con vẫn cứ thấy áy náy sao ấy.

- Anh áy náy thì cũng phải. Bởi vì dù lấy một cái gì nhỏ nhặt nhất mà không phải của mình thì thực ra cũng là tội.

Anh thanh niên gãi đầu gãi tai:

- Cha dạy rất phải, nhưng con áy náy không phải vì thế.

- Thế vì lý do gì?

- Thưa cha, vì ở cuối sợi dây có cột một ... con bò!

- !!!