"Chấm này nối tiếp chấm kia, ngàn vạn chấm thành một đường dài. Phút này nối tiếp phút kia, muôn triệu phút thành một đời sống. Chấm mỗi chấm cho đúng, đường sẽ đẹp. Sống mỗi phút cho tốt, đời sẽ thánh." (Phanxicô Xaviê Nguyễn Văn Thuận)

"Năm Đức Tin" mở cửa Thiên Đường



Tạ ơn Trời hôm nay trời hanh nắng
Gió thu về văng vẳng tiếng bên tai
Trong âm thanh như có ý gọi ai
Những lá vàng khoan thai rơi về cội

Gôngôtha vẳng lên tiếng chuộc tội
Cứu muôn người tăm tối trong tội nhơ
Bóng Ngài xiêu, lên đồi vắng vật vờ 
Trời hôm đó thẫn thờ quên buông nắng

Gánh tội đời nuốt giòng cay lệ đắng
Ngài vô tội sao chẳng ai xót thương
Bước chân đau bậm lên suốt con đường
Mang khổ giá tang thương ba lần ngã

Hỡi thế gian có chạnh lòng buốt giá?
Bởi vì ai Ngài đã gánh thương đau?
Hãy quay về đường chính trở lại mau
Đừng đợi khi đổi màu như lá úa

Chớ hám danh lo chạy theo tiền của
Khi lìa cành muôn thuở lại đau thương
"Năm Đức Tin" năm mở cửa Thiên Đường
Cơ hội cuối đừng tưởng đời còn mãi

Linh hồn ta là muôn đời trọng đại
Kẻ xem thường sẽ dại suốt ngàn thu
Lá rụng rồi thì mới biết mình ngu
Rôi vào chốn ao tù ngàn tăm tối

"Năm Đức Tin" dẫn về Đường mở lối
Hãy ăn năn chuộc tội lỗi lầm ta
Ơn hòa giải Bí Tích Chúa thứ tha
Rước Thánh Thể hồn ta sẽ nên mới.

Trầm Hương Thơ 16.10.2012